NHỮNG NGỌN ĐÈN THƠM – HỒ HUY SƠN

88.000 

NHỮNG NGỌN ĐÈN THƠM

Chắc chắn rằng, đã cầm bút thì thế nào rồi người ta cũng hướng đến một dòng chảy trong trẻo nhất của cảm hứng: viết cho thiếu nhi. Xem kìa, khi đã bước qua độ tuổi “cổ lai hy”, thi hào Victor Hugo viết Nghệ thuật làm ông; xem kìa, nhà thơ trào phúng Tú Mỡ có Ông và cháu; lại nữa, nhà thơ Khương Hữu Dụng có Bi bô… Có thể nói, những tập thơ này đã viết vào lúc tác giả “gần đất xa trời”, bấy giờ, với tâm thế buông bỏ sau khi đã trải qua, đã chiêm nghiệm mọi hỉ, nộ, ái, ố của trần gian muôn mặt, họ nhẹ nhàng quay về thế giới của yêu thương mà nơi đó, họ toàn tâm toàn ý trò chuyện với “nhân vật chính”: con trẻ. Bên cạnh đó, hầu hết khi mới bước vào nghề, người ta hay viết cho thiếu nhi. Rồi sau đó có thể sẽ hướng qua đề tài khác. Dù viết trong thời điểm nào, dám quả quyết rằng, đó vẫn là lúc tâm hồn họ hướng thiện nhất, yêu đời nhất mà cũng có thể ngây thơ nhất. Vì rằng, ở đề tài nào thì tôi không rõ, chứ một khi đã tìm về thế giới của trẻ em, trước nhất họ phải cần “thanh lọc” tâm hồn mình. Có như thế mới hòa nhập vào được không gian của tiếng cười nói bi bô, muôn hoa muôn thú, mới có được cái nhìn ngộ nghĩnh, tươi mới… mà họ phải “học lại” từ con trẻ. Nói như thế để thấy rằng, viết cho thiếu nhi/ viết về thiếu nhi bao giờ cũng là một thử thách của chính người cầm bút dù ở độ tuổi nào.